Chất liệu Ren có nguồn gốc rất lâu đời. Từ một ý tưởng của gia đình Milanese Sfoza từ năm 1943 trong một bức tranh của Hans Memling mà ren ra đời. Tuy nhiên kể từ khi ren ra đời thì nó cũng đã phát triển các kỹ thuật khác, có thể nói ren không có nguồn gốc ở bất kỳ nơi nào.
Cuối thế kỷ 16 đánh dấu sự phát triển nhanh chóng của ren, và trở thành thống trị trong cả thời trang cũng như phong cách trang trí nhà. Để nâng cao vẻ đẹp của cổ áo và cổ tay được ren thêu với các vòng và họa tiết.
Chất liệu Ren được sử dụng bởi các giáo sỹ của giáo hội công giáo như là một phần của lễ phục, nhưng không đi vào sử dụng rộng rãi cho đến thế kỷ 16 ở phía tây bắc Châu Âu. Sự phổ biến của chất liệu Ren tăng nhanh và các ngành công nghiệp thủ công lan rộng khắp Châu Âu. Tại Bắc Mỹ trong thế kỷ 19, các nhà truyền giáo truyền bá kiến thức của Ren đến các bộ lạc người Mỹ bản địa.
Có rất nhiều cách làm Ren, phân loại chúng bao gồm như sau:
– Ren kim: chẳng hạn như Venetian Gros Point được làm bằng cách sử dụng một cây kim và chỉ. đây là cách làm linh hoạt nhất trong nghệ thuật ren.
– Ren từ chủ đề bằng cách dệt
– Băng ren được thiết kế khung trước rồi dùng máy dệt kim tạo ra hàng loạt sản phẩm ren
– Ren thắt nút
Ren có thể sử dụng len, lụa, vàng hay bạc để tạo ra sản phẩm ren. Ren thường được sử dụng làm từ sợi bông, mặc dù len và lụa vẫn được ứng dụng trong sản xuất. Một số nghệ sĩ hiện nay lại sử dụng dây đồng, vàng hoặc bạc thay vì sử dùng các chất liệu bình thường để tạo ra phá cách trong phong cách cá tính của họ